Làm chủ Cảm xúc

Cách thoát khỏi sự ì ạch ẩm ương, tâm trạng thất thường

Sáng đang vui vẻ vì đợt này hoá trị xong tinh thần mình tốt hơn trước, và ăn lại được sớm hơn một chút, ít nôn hơn, hí hửng bước lên cân và bang!! má ơi, sao cân sụt còn nhiều hơn đợt trước thế này!?!!! Không thể tin được!!!

Ngước lên nhìn trời thấy mấy đám mây đen lửng lờ trôi chậm chạp, không chịu nhả mặt trời ra cho con phơi nắng chút! Nghía sang cây ớt đợt xin về đã khô héo sắp nghẻo, bất chợt một vùng xám dâng lên xâm chiếm tâm trí mình.

Thế là chán ngang!

Thì ra mình vẫn có thể dễ dàng tụt mood đến vậy!

Ngày xưa mình rất có thể bắt đầu vòng xoáy: sao mình không quan tâm cây ớt hơn? sao mình đã không phơi nắng từ những năm còn trẻ mà đợi đến bây giờ, khi mây mù che ngang thì bất mãn cái gì? sao mình không đi ép mớ củ dền carrot uống đi rên rỉ cái gì? sao mình và sao mình?? (Thú thật thì mình cũng chơm chớm bước chân và có thể cảm thấy bên tai lời thì thào của chúng)

May mắn là, bây giờ, khi đã khôn hơn tí chút, mình không còn tự trách bản thân sao lại không cố gắng hơn, hay phải vui vẻ lên nữa. Mình của bây giờ vẫn nhớ vòng lặp cũ, vẫn thấy nó thoáng qua, nhưng đã khác!

Mình lập tức đổ ngay cho thuốc! Do nó! Nhất định là như vậy! Nên cân mình sụt và tâm trạng mình thất thường! Phải mất mấy chục năm mình mới nghĩ ra đâu phải cái gì cũng do mình đâu. Ừa thì có thể do nhiều tiền kiếp, nghiệp lực blah blah nên giờ mình ở trong hoàn cảnh này. Nhưng nhất định không phải do lỗi – mình – của – ngay – bây – giờ! Mình của ngay bây giờ chỉ là đang bị cuốn theo những cái cũ kỹ, những suy nghĩ hay niềm tin chẳng lợi lộc gì!

Nhưng nếu mình không chọn bước ra cái vòng xoáy cũ kỹ, thì mình bây giờ khá là khổ sở, và đó sẽ là lỗi của mình! Nhận thức này chính là bước đầu tiên, bước 0. Nó đặt nền tảng cho tất cả. Từ 0 sẽ sinh ra mọi thứ. Nhìn thấy 0 sẽ nhìn thấy mọi thứ. Mình của ngay bây giờ là số 0, trong sáng và thuần chất, và chẳng có lỗi gì cả.

Nên mình đứng dậy trước, lấy một ly nước ấm, xoay ngoáy cổ vài cái, uốn éo vài cái, thở dài thật mạnh ra, thực hiện bước tiếp theo.

Bước 1: Thay đổi tình trạng thể chất!

Đẩy cái sự ì ạch trong cơ thể sang một trạng thái khác, và viết! Viết tới đây thì nắng lên 😊. Hên thế không biết!

Ngay lập tức hình ảnh của ly cafe gừng ập đến, oiii cái mùi gừng ấm nóng, vị béo tan chảy đầu lưỡi.. Mình biết là bước thứ 2 đã đến.

Bước 2: Vỗ về, yêu chiều bản thân, động viên chính mình, cho phép mình là ngoại lệ.

Hôm nay nhất định phải lặn lội lên phường An Khánh nhâm nhi ly cafe gừng, và bỏ qua mọi kiêng khem! Trước tiên và trên hết, hãy chiều chuộng cảm xúc mình một chút, hãy lần theo dấu vết của niềm vui, cho phép mình được sung sướng và vui vẻ, được hứng khởi và tràn đầy cảm hứng! Một điều nghe có vẻ hiển nhiên thế! Nhưng chắc bạn sẽ ngạc nhiên biết rằng mình đã từng không cho phép mình vui đến thế!

“Mình phải cố gắng hơn”,

“Mình phải gồng hơn”,

“Sao mình vui được khi những người xung quanh như thế này?!”

“Mình sẽ vui và hạnh phúc khi…”

Cũng chẳng phải chỉ mình đã thế, nhiều người vẫn đang thế. Khổ lắm thay! Và chẳng dễ dàng gì khi thuyết phục họ “hãy vui”. Vui ai mà chả muốn, nhưng làm sao bỏ hết những gì đã hình thành lên con người mình hôm nay, bao nhiêu sự cố gắng và kỷ niệm đau khổ, để bước về bước 0 và biết rằng mình chẳng là ai, chả là gì. Mình ngay giây phút này đây đang bị trói buộc bởi chính tư tưởng của mình, và mình có quyền chọn bước ra, trở về số 0 tròn trĩnh. Chính vì như thế, vũ trụ mới rộng lớn làm sao, tụi mình cũng rộng lớn làm sao!

Viết tới đây thì mình lơ là vì thấy một chú nhện nhỏ đang lướt từ rèm xuống mặt bàn rồi biến mất. Và điều này nhắc nhớ cho mình niềm hạnh phúc vi diệu nhất, phước lành lớn lao nhất mà mình đã nắm trong tay – mình là người. Mình mang hình người và có đủ năng lực suy nghĩ, và lựa chọn.

Bước 3: Đong đếm phước lành may mắn mình đang có.

Nếu bạn đang đọc những dòng chữ này, thì bạn đang cũng là người ;))) và có vô số điều may mắn và phước lành đang sẵn có, đang chờ đợi. Nếu bạn không thể tìm thấy những điều ấy trong cuộc sống của bạn, đó là lỗi của bạn, và chỉ có bạn mới có thể quyết định chọn có quay lại số 0 hay không. Ngay cả sự lựa chọn này cũng là sự xa xỉ với vô số chúng sinh.

Và thế là mình đã hoàn thành xong việc bước ra khỏi vùng xám của nỗi buồn và sự thất vọng.

Chúc tụi mình một ngày mới, thật tươi mới! ❤️