Mình đang làm một việc trước đây mình chẳng bao giờ làm.
Hàng ngày mình theo dõi vụ ị
Mình có ị mỗi ngày không?
Phân nhìn thế nào?
Lỏng lẽo, rắn cứng, hay thuôn nuột như ruột một quả chuối nhỏ.
Dù vẫn cảm thấy hơi e dè và hơi ghê ghê mỗi khi nghĩ đến hay nhìn ngó.
Lạ lùng thay, mỗi lần nhìn, mình lại hiểu thêm một chút về những gì mình không nên ăn hay đã thiếu.
– Hôm qua ăn nhiều trái cây quá, hay ăn trái cây trễ quá, nên hôm nay (hoặc ngay trong ngày hôm ấy) hơi oằn tà là vằn 😂
– Mình đã ăn chưa đủ rau hay hơi nhiều thịt gà?
Chuyện bắt đầu từ khi, trong lần khám đầu ở vị bác sĩ đông y chỉ lớn hơn mình một tuổi ấy, sau khi hỏi kỹ và nghe mình trình bày về vụ ăn uống, (cũng như hỏi hàng tá câu hỏi mà một bệnh nhân ung thư, hay đại tràng, đặc biệt là ung thư đại tràng quan tâm)
– Bác ơi, e ăn được gì và không nên ăn gì ạ?
– Em quan tâm quá nhiều tới vụ ăn gì bổ, mà không hiểu tiêu hoá và đầu ra đóng 50% sự quan trọng trong sức khoẻ của em!
– Nhưng mà….. (mình luôn “nhưng” mỗi khi nghe gì không như ý)
– Sao lại có thể ngu như thế!? (giọng bác có phần bức xúc và phẫn nộ nhưng là một người thực hành yoga nhiều năm, bác đã chỉnh lại ngay: “tôi ko chỉ nói mình e mà nhiều người đều như thế”. Vâng, e không tự ái gì đâu ạ 🙂↕️)
– Ăn gì cũng được. Cảm thấy ăn được gì thì ăn. Nhưng phải xem mình đã tiêu hoá và thải độc ra như thế nào!
Nghĩ lại thấy cũng ngu thiệt chứ.
Mình đã 41 tuổi. Sống trên đời bao nhiêu năm nay vẫn nghĩ rằng cuộc họp sắp tới, email sắp gửi khách hàng hay chuyến đi mơ ước vẫn quan trọng và xứng đáng với sự chú tâm của mình hơn rất nhiều so với vụ ị pẹt pẹt mỗi ngày.
Mình đã chẳng những không chú ý mà còn lơ nó mỗi khi có thể.
Thi thoảng mình vẫn hay than thở về sự độc hại về thế giới mình đang sống cùng bao hoá chất tống vào miệng, vào mũi hay trên da mỗi ngày. Mình vẫn nghĩ ngợi đến việc uống cần tây hay đầu tư hẳn 1 tuần uống dầu olive thải độc.
Thế nhưng, việc đơn giản mình có thể làm hàng ngày như quan tâm đến hệ thống thải độc hiệu quả nhất trên thế giới đang vận hành trong cơ thể mình hàng ngày như thế nào thì mình lại bỏ qua.
Thế có ngu không cơ chứ! Một cái ngu dẫn đến quá nhiều hậu quả về sức khoẻ, tiền bạc, thời gian và suy nghĩ.
Những gì gần gũi, cơ bản nhất với tụi mình, như phân, luôn có thể đưa cho mình thông tin cần thiết chính xác nhất về tình trạng sức trạng sức khoẻ của mình, mình ăn thiếu gì, dư gì để điểu chỉnh. Miễn là mình có quan sát, có nghe hay không.
Thế nên, bây giờ mình bắt đầu quan sát hàng ngày.
Sáng nay, mình đã đi ị chưa?
Phân nhìn như thế nào? cấu trúc, hình dáng, màu sắc có ổn không?
Và hôm nay mình phải ăn thêm gì, bớt gi?
Để sáng mai, trong cuộc hẹn hò kín đáo e thẹn ấy, mình và phân không ghét nhau!
nguồn hình: https://m.gamek.vn/dung-nhin-mat-ma-bat-hinh-dong-5-nhan-vat-anime-nay-manh-hon-rat-nhieu-so-voi-ve-ngoai-ngao-ngo-cua-minh-20210804134017282.chn