Sức mạnh của những bước chân nhỏ mỗi ngày
Theo nghiên cứu “Habits—A Repeat Performance" của David T. Neal, Wendy Wood, và Jeffrey M. Quinn thì:
Khoảng 45% hành động hàng ngày của tụi mình là thói quen.
Điều này có nghĩa là, nếu tụi mình xây dựng được những thói quen tốt, tụi mình đang thay đổi gần một nửa cuộc đời mình. Woa, nghe có vẻ quá hứa hẹn luôn!
Vấn đề là, nếu đưa tụi mình hai sự lựa chọn:
Trúng số có tiền mua nhà và đi du lịch
Làm việc chăm chỉ, thông minh và tiết kiệm để có tiền mua nhà và đi du lịch?
Câu hỏi số 1: Lựa chọn nào nghe hấp dẫn hơn với bạn?
Nếu bạn chọn số 1, thì bạn giống mình 😂. Rõ ràng lựa chọn này thật quá hấp dẫn! Vì tính chất “Không phải làm gì mà có ngay lập tức”. Nghe cứ như chúng ta là nhân vật chính trong một bộ phim kết thúc có hậu. Một nàng lọ lem gặp được hoàng tử và thế là xong! Cuộc đời thay đổi một cách rất nhanh gọn. Và được bao người mơ ước.
Câu hỏi số 2: Chuyện nào có khả năng xảy ra hơn?
Có thể tụi mình sẽ có cảm giác “Oii tương lai ấy xa mịt mờ”! khi nghĩ đến cảnh nai lưng hùng hục biết đời nào mới có nhà xe. Nhưng rõ ràng là khi chọn số 2, khả năng thực hiện được mơ ước ấy vẫn cao hơn xác suất trúng số. Ít nhất là đối với mình! Người chưa từng trúng được 100k trong suốt những năm tháng qua.
Tất nhiên, ngoài việc thử nghiệm mua vé số ra, mình cũng miệt mài đi “tìm bí kíp”. Một công thức bí ẩn nào đó mà những nhân vật kiểu “thành tựu - dư dả - nổi tiếng” có. Và mình đã tìm ra. Chỉ là khi nghe/đọc được bí kíp ấy, mình đã không vội tin ngay. Bởi vì nghe nó kiểu hơi cơ bản đơn giản quá!
Họ LÀM.
Và,
Họ cứ làm BỀN BỈ, LÀM không bỏ cuộc.
Thế thôi!
Dù rõ ràng hay mơ hồ, dù sợ hãi hay hứng chí, dù hoang mang hay hứng khởi, dù nắng hay mưa, họ làm, họ cứ bước thêm một bước. Cả trong những thời điểm đối mặt với ngõ cụt, họ cũng sẽ cố gắng xoay xở để đi tiếp. Họ không bỏ cuộc.
Mình nghĩ theo một cách nào đó, mình chưa từng học được sức mạnh không lường trước được của những bước chân nhỏ mỗi ngày. Mỗi ngày một chút. Bền bỉ kiên trì. Cho tới khi đến đích.
Thậm chí ngay cả khi, vì bất cứ lý do nào đó, bàn chân chưa chạm được đích cuối. Thì bàn chân cũng đã đi được qua bao quãng đường. Có bao trải nghiệm. Và chắc chắn không nằm ở vạch xuất phát ban đầu.
Tất nhiên để đi, để làm được, bản thân mỗi người cũng phải vượt qua bao trở ngại. Đau, mệt, nắng, mưa, lười, nản.
Nhưng ước mơ của tụi mình xứng đáng được xây đắp và thành hình.
Mình tin rằng mỗi ước mơ chỉ được mỗi cá nhân trong tụi mình thực hiện. Nếu mình không làm thì ước mơ đó sẽ héo rũ. Thế giới này sẽ mất đi một mảnh ghép rực rỡ. Dù ước mơ đó là chăm cây trong vườn, được hát, hay làm bánh. Mình tin rằng năng lượng chung của cả vũ trụ này bị ảnh hưởng bởi năng lượng của từng ước mơ như thế.
Việc của tụi mình là cứ làm thôi! Và nhớ là…
1. Bắt đầu nhỏ thôi, nhưng phải bắt đầu!
Lúc ban đầu, đừng lâm vào bẫy cố thay đổi thật nhanh và thật mạnh. Dễ bị nản chí lắm đó! Hãy bắt đầu nhỏ ơi là nhỏ! Bước một bước thật vững chãi và thật từ tốn. Và đừng quên tự thưởng cho bản thân một câu khích lệ sau đó.
GS James Clear, tác giả cuốn sách bán siêu chạy "Atomic Habits" - “Thay đổi tí hon - Hiệu quả bất ngờ”, đã nói: "Thay đổi có thể mất nhiều thời gian, nhưng không nhất thiết phải khó khăn. Nó chỉ cần nhỏ và dễ thực hiện." James đề xuất phương pháp "2 phút" - bắt đầu với một thói quen chỉ mất 2 phút để thực hiện mỗi ngày.
2. Thay đổi một thói quen thôi!
Tính mình tuy lười nhưng lại siêu tham 😂. Có thể nhây suốt 4 mùa nhưng đến cuối mùa đông ảm đạm quá thì lại hừng hực quyết tâm thay đổi TOÀN DIỆN để năm mới hoành tráng. Mình nghĩ chính vì thế mà chẳng nên bột nên hồ gì cả. Điều đó chỉ khiến mình nản chí nhanh hơn vì có làm được đâu. Năm nào cũng háo hức thay đổi rồi năm nào cũng chán chường bỏ giữa chừng. Tự trách mình sao mà lười, kém.
May mà mình cũng sáng ra (sau khi đọc gần chục quyển sách và nghe vô số clip Youtube/lướt web về chủ đề thói quen). Mình mới hiểu được, thật ra một thói quen rất khó thay đổi. Và để thay đổi cần có chiến lược, đặt từng viên gạch một, thay đổi từng chút một thôi.
Và khi một thói quen đã trở thành tự động, thì thêm một thói quen khác vào. Nghiên cứu của Đại học College London cho thấy trung bình mất 66 ngày để một hành vi mới trở thành tự động. Vì vậy, hãy kiên nhẫn và cho bản thân thời gian để thích nghi và điều chỉnh nhé!
3. Đừng quá khắt khe với bản thân
Ta là kẻ chỉ trích khắc nghiệt nhất của đời ta! Mình thật sự tin như thế! Tụi mình có thể xấu xa với bản thân và vẫn dễ thương với người khác. Thật khó để có thể công tâm với chính bản thân mình khi mình là người nhìn thấy tất cả những góc tối của bản thân. Nếu muốn tiến bộ, hãy kệ những góc tối đó. Và tập trung nuôi dưỡng phần sáng.
Đừng quá khắt khe, chỉ trích bản thân khi chưa làm được ngay điều mình muốn làm. Chính sự khắt khe là bóng tối sẽ đè bẹp mất ánh sáng thay đổi đang mới le lói.
Có những ngày mình chẳng làm được gì cho ước mơ của mình hay thay đổi bất cứ cái gì cả. Cuộc đời mà! Cũng không sao. Nếu tụi mình may mắn thức đậy thêm một ngày nữa thì lại làm một chút. Không thì lại ngày hôm sau nữa. Miễn mình không bỏ cuộc.
Mình nghĩ thói quen dậy sớm mình muốn có chắc từ cách đây mười mấy năm trước khi có thể thực sự bền vững :)))) Có những ngày mình vẫn ngủ nướng. Có những ngày mình chẳng đọc được chữ nào. Nhà tâm lý học Carol Dweck đã chứng minh rằng người có "tư duy phát triển" - những người xem thất bại, vấp ngã là cơ hội học hỏi - thường thành công hơn trong dài hạn. Và chắc chắn mình là người có tư duy mở, dù có chút trắc trở trong mọi việc mình làm, vẫn vui và vẫn làm!
4. Tận hưởng cảm giác vững chắc của sự đều đặn.
Nhà văn Haruki Murakami trong cuốn "What I Talk About When I Talk About Running" tạm dịch là “Tôi nói về điều gì khi tôi nói về chạy bộ” - một quyển sách mình cực thích và dùng để khích lệ bản thân viết lách, đã chia sẻ: "Điều quan trọng là quá trình của việc chạy đều đặn mỗi ngày; không phải là kết quả hay hiệu quả."
Cái bẫy của việc ngóng chờ kết quả sẽ làm mình nản chí rất nhanh. Thay vào đó, mình tập cho bản thân đều “yay” khi thức dậy sớm hơn được một chút (và không ngủ lại), hay viết được vài dòng Morning page (trang viết hàng sáng). Thực sự ban đầu hơi giả trân 😂 vì mình là người RẤT quan tâm đến kết quả! Nhưng để đạt được kết quả, hãy thông thái để nhận ra việc cứ chăm chắm vào kết quả sẽ không đem lại kết quả! Nghe hơi mâu thuẫn ha! Nhưng đúng á! Tận hưởng từng bước hoá ra lại mang đến kết quả hiệu quả hơn. Và nếu không có kết quả gì, ít nhất tụi mình cũng đã được tận hưởng 🥳.
5. Chấp nhận sự chán, sự sợ
Mình chẳng thấy có gì phấn khích khi ngày nào cũng làm đi làm lại một thứ như nhau mà lại không biết chuyện này có thành công hay đi đến đâu không. Thay đổi không xảy ra sau một đêm.
Khi mình mới tập xe. Ban đầu thì rất phấn khích nghĩ đến việc có thể tung tăng khắp nơi. Tập thì sợ, lúng túng và chán vì mãi chưa vững. Sau khi thành thạo thì chẳng còn nghĩ về nó, cứ cần gì thì xách xe đi thôi. Đối với mình mọi thói quen đều như vậy. Hiểu rõ thói quen này mang lại lợi ích gì. Vượt qua giai đoạn sợ, chán, mà không nản. Rồi đi đến nơi mình muốn đi với thói quen ấy.
Nếu như mình đã không cố hết sức tập thói quen dậy sớm, thì những trang viết này chẳng bao giờ được hình thành. Vì buổi sáng sớm là quãng thời gian duy nhất. Mỗi tiếng một ngày. Mình chỉ có như thế cho May.lat. Và ta da!!! Here we are! Ước mơ của mình đây!
Mục đích của việc thay đổi thói quen này là để cuộc sống tốt đẹp hơn, chứ không phải để biến mình thành một cỗ máy hoàn hảo. Hành trình của mình vẫn đang tiếp diễn mỗi ngày. Mình vẫn đang học cách trân trọng từng bước chân nhỏ, từng khoảnh khắc trong cuộc sống.
Nếu bạn đang muốn thay đổi cuộc sống của mình, hãy nhớ rằng: không có bước tiến nào là quá nhỏ cả. Mỗi ngày, bạn chỉ cần dừng lại một chút, thở sâu một chút, và bước thêm một bước nhỏ. Đó chính là cách bạn đặt từng viên gạch lên ngôi nhà ước mơ của mình. Đều đặn. Bền bỉ. Và tràn đầy tự tin. Tự tin vì mình đã đặt niềm tin ở bản thân mình.
Và đừng quên chia sẻ hành trình của bạn với mình nhé. Mình luôn ở đây, sẵn sàng lắng nghe và cổ vũ cho từng bước tiến của bạn. Bởi vì mình tin rằng, với mỗi ngày bạn xuất hiện, với mỗi bước chân nhỏ bạn thực hiện, bạn đang trở nên mạnh mẽ hơn, tự tin hơn, và gần hơn với phiên bản tuyệt vời nhất của chính mình.